Lâm Xuân Mạn đi trên đường nói không ngừng: "Tôi biết có một cửa hàng có nhiều kiểu quần áo rất đẹp! Một chút nữa tôi sẽ đưa mọi người đi!”
Dương Diễm nói: Mạn với mức tiêu tiền của cô, chúng tôi không theo
nói nhiều, hôm nay tiêu bao nhiều sẽ do cậu Lâm thanh toán"
ha Mạn thật thô bạo, nhưng mà bỏ đi! Mẹ tôi có cho tôi
quần áo trong tiệm mà tôi thích rất mắc, có thể các cô không tiêu nổi,nhưng không sao. Quan trọng là đợi khi các cô nổi tiếng, kiếm được thật nhiều tiền, lại mua cho tôi thật nhiều quần áo đẹp và túi xách nữa! Nên tôi đầu tư trước cho các
Dương Diễm dở khóc dở cười, nói: “Xuân Mạn cô thật là coi tiền như rác! Lỡ như chúng tôi không nổi tiếng thì sao!"
"Có tôi là cô chủ của công ty giải trí ở đây, không thiếu tài nguyên, các cô không muốn nổi tiếng cũng khó! Yên tâm đi, bố mẹ tôi đã gặp các cô, cảm thấy nền tảng của các cô rất tốt, đợi các cô tốt nghiệp muốn tìm công ty ký hợp đồng, tôi liền trực tiếp đưa mọi người đến công ty của nhà tôi làm diễn viên, các cô tuyệt đối sẽ nổi tiếng!"
"Phốc. Có cô chủ cho người đi cửa sau như vậy, là đủ rồi!"
"Làm gì, tôi cũng là muốn bắt chuyệnvới các cô, đổi lại là người khác, tôi cũng không tốt như vậy đâu! Dương Diễm, Noãn Tâm, tôi thật sự thích làm bạn với các cô, cảm giác mỗi ngày ở cùng các cô rất vui vẻ! Các cô đừng đẩy tôi ra xa quá, sẽ tổn thương trái tim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-la-cua-em/1115151/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.