Tôn Duy bực mình gắt qua điện thoại, dù biết rõ người đầu dây bên kia là con gái giám đốc Hoàng Hiệp: "Alo, tôi đang làm việc cô đừng gọi nữa!".
- Chú làm gì khó chịu vậy? - Tiếng Đỗ Như vang vang, bình thản - Tôi chỉ bảo chú đến trường đại học đón tôi thôi chứ có kêu đi hái mặt trăng đâu.
- Dạ thưa cô chủ, tôi còn trong giờ làm việc không rảnh đi đón cô. Sao không gọi cho tài xế riêng? Nhà cô giàu nứt vách đổ tường còn gì.
- Tôi không muốn gặp mấy ông già đó. Họ đều là tay sai của bà mẹ tôi.
- Vậy thì tự về đi, tôi chẳng phải vệ sĩ hay tài xế riêng của cô!
- Chú quên trong hợp đồng có ghi điều khoản, bên B phải bảo vệ bên A hả? Tôi gặp rắc rối với vài con nhỏ đáng ghét trong giảng đường. Chúng nó doạ trưa nay sẽ không cho tôi tìm được đường về nhà. Chú mau đến đây bảo vệ tôi nào. Nếu chú cãi lời thì xem như vi phạm hợp đồng!
"Con ranh láo lếu! Dám lôi hợp đồng ra đè đầu mình! Chết tiệt! Đáng lý mình nên chỉnh sửa lại những điều khoản vớ vẩn mà cô ta đề ra. Giờ tự nhiên bị bắt làm vệ sĩ riêng, kiêm luôn việc đưa đón con bé tinh ranh ấy. Trời ơi! Sao tôi khổ thế này!". Vò đầu soàn soạt vì giận điên, Tôn Duy phát cáu nói lớn vào:
- Tôi vi phạm hợp đồng thì sao nào? Mặc xác cô! Tôi còn phải làm việc kiếm sống chứ không rảnh rang chọc phá người khác như cô! Chào!
Cúp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-hay-ngu-voi-toi/78743/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.