Suốt mấy ngày liền, Hứa Ngụy Phàm tìm cách làm lành với Linh An mà chẳng được. 
Buổi chiều nay cô có tiết học trên trường, nhưng không chịu để hắn đưa đi, Hứa Ngụy Phàm chỉ đành lái xe theo sau xe của tài xế nhà họ Diệp. 
Hắn ngang ngược lẽo đẽo theo cô lên lớp học, dù cho Linh An đã dừng lại vài lần cảnh cáo, nhưng vẫn không có tác dụng. 
“Chú bị điên sao? Không sợ người khác nhìn vào dị nghị à?” 
“Tôi đeo khẩu trang mà? Cùng lắm thì đám nhóc kia nghĩ tôi là sinh viên bình thường thôi.” 
Linh An nhếch mép đầy khinh khỉnh, làm gì có sinh viên đại học nào già như hắn?1 
Cô không thể làm gì được, dù sao cái trường này cũng không phải cô xây. Đan Nhiên ngồi bên cạnh còn chưa nói gì, Linh An nào dám ý kiến. 
“Muốn làm gì thì làm đi. Một lát nữa bị giảng viên bắt đứng lên thì đừng trách!” Cô hù dọa. 
Nào ngờ, tiết học hôm ấy giảng viên không điểm danh, cả ba người lại ngồi hàng ghế cuối cùng trong lớp nên chẳng bị ai để ý cả. 
Linh An nghe tiếng giảng bài, gật gù muốn ngủ. 
Hứa Ngụy Phàm đỡ lấy cái đầu nhỏ, kéo tựa lên vai mình. Hắn nhìn sang Đan Nhiên, hếch cằm hỏi: 
“Bình thường vẫn lười biếng như vậy sao?” 
“Không có, chỉ là dạo gần đây thôi.” Đan Nhiên nhún vai đáp lại. 
Đúng là dạo gần đây Linh An rất lười biếng, cứ vào trong giảng đường ngủ gà ngủ gật. Đan Nhiên đã truy hỏi mấy lần nhưng không thu được kết quả gì. 
Cô ngả đầu lên vai hắn, sau 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-hang-xom-la-chong-em/854504/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.