"Vỗ cánh bay cao, chiếu sáng muôn đời, anh dũng hướng về phía trước, không sợ cực khổ..."
"Ta chắc chắn sẽ đi xuyên qua thời gian và vận mệnh một lần nữa, trăm cay nghìn đắng, tìm kiếm lối thoát cho chúng sinh..."
"Mà hết thảy đều đến từ sự cứu giúp của ngươi..."
"Ta thấy ngươi mệt mỏi..."
"Đến đây đi, xin tiếp nhận sức mạnh của ta, nó thuộc về ta nhưng vì ngươi mà tồn tại!"
Tất cả mọi người đều nhìn về phía giáo đường.
Chỉ thấy Thiên Sứ Thánh Vịnh đứng ở nơi đó, vẻ mặt trang nghiêm, chắp hai tay cầu nguyện, ca hát với Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn chỉ cảm thấy vô số lực lượng vọt tới từ bốn phương tám hướng, tới tấp rót vào thân thể của hắn.
Ánh sáng nhạt dịu dàng đỡ lấy hắn, trợ giúp hắn đứng lên một lần nữa.
Cố Thanh Sơn kinh ngạc nhắm mắt lại, cảm nhận sự thay đổi của thân thể.
Sau một hơi thở, thể lực đã hoàn toàn khôi phục.
Sau hai hơi thở, tinh thần sung mãn.
Sau ba hơi thở, linh lực dồi dào.
Đáng tiếc, hồn lực đã tiêu hao thì lại không thể bổ sung được.
Có điều, u sầu trong lòng lại biến mất một cách lạ thường.
Một lần nữa, hắn lấy lại được ý chí chiến đấu.
Lúc này tiếng ca của Thiên Sứ Thánh Vịnh mới từ từ dừng lại.
"Đa tạ!" Cố Thanh Sơn nghiêm túc chắp tay nói.
"Không, là ta cám ơn ngươi mới đúng. Hơn nữa..."
Thiên Sứ Thánh Vịnh vừa nói vừa đưa tay chỉ thân thể của mình.
Nửa thân trên của cô đã khôi phục, nhưng nửa dưới vẫn là đá.
"Đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-gioi-tan-the-online/1374966/chuong-1402.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.