Cố Thanh Sơn nhẹ nhàng thở hắt ra.
Vẫn ổn, nhân tộc của thời cổ đại cuối cùng cũng làm ra được một chuyện ra hồn.
Nếu là như thế này, vậy bản thân không cần phải lo lắng rồi.
“Đi thôi, tầng này không có món gì ta có thể dùng nữa, chúng ta đến tầng cuối cùng.” Cố Thanh Sơn nói.
“Thật không biết tầng cuối cùng để bảo bối gì.” Sơn Nữ hiếu kỳ nói.
Cố Thanh Sơn mỉm cười: “Mặc kệ là để thứ gì, Tạ Cô Hồng chắc chắn đã lấy đi pháp môn thả ra Bóng Chồng thời đại]
“Tại sao lại như thế?” Sơn Nữ hỏi.
Cố Thanh Sơn nói: “Bóng Chồng thời đại là vô số mảnh của thời không song song, ngoại trừ nhân tộc của thời cổ đại, ai có thể sáng tạo ra thuật pháp thời không không thể ngờ được như thế?”
Sơn Nữ suy nghĩ một chút, khẽ gật đầu.
Hai người bay lên trận pháp di chuyển, rời khỏi tầng thứ ba mươi lăm.
Tâng thứ ba mươi sáu.
Đây là tầng cuối cùng của cả thông đạo bảo tàng.
Ở bên ngoài trận pháp di chuyển, những nơi cất giấu bảo vật đều trống rỗng, dường như là không có cái gì vậy, chỉ duy nhất có hai bục cao dựng thẳng ở vị trí trung tâm.
Cố Thanh Sơn và Sơn Nữ bay vút qua đó.
Chỉ thấy trên hai bục cao, một chỗ đã không còn món đồ gì, còn một chỗ khác đang đặt một cái bình ngọc thân dài miệng rộng.
Cố Thanh Sơn và Sơn Nữ đưa mắt nhìn nhau.
Cảnh tượng này quá thật là quá mức đơn sơ rồi, không phù hợp với kỳ vọng trong lòng họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-gioi-tan-the-online/1374576/chuong-1010.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.