Chẳng những rất nhiều môn phái sẽ ùn ùn đến đây điều tra, ngay cả thần linh cũng không thể không tự mình tham dự vào việc này.
Một ngày mọi việc bại lộ ra, đến lúc đó, không ai có kết cục tốt cả.
Lại chẳng hạn như nhỡ ra...
Nhỡ ra Tạ Cô Hồng không chết...
Cổ Hà phong chủ ngoài miệng hừ một tiếng, thu hồi quả đấm, nói: "Tàn sát đệ tử bổn môn trước mặt mọi người, đợi ta báo cáo thần linh, nhất định trị Tạ Cô Hồng cái tội không dạy được trò."
Tê Vân phong chủ ngăn hắn, quát Cố Thanh Sơn: "Mặc kệ có chuyện gì, hoàn toàn có thể từ từ nói sau. Sao ngươi có thể ra tay giết người? Dù cho ngươi là đại đệ tử tông môn, việc này nói sao cũng là ngươi không đúng."
"Hì..."
Cố Thanh Sơn phun ra một ngụm máu, lộ ra nụ cười.
Hắn lấy từ trong lồng ngực ra một vật.
Ngọc điệp của chưởng môn.
Đây là vật Tạ Cô Hồng cho hắn trước khi đi.
Đây là ngọc điệp chí cao vô thượng của tông môn, cho dù trải qua thời gian mấy vạn năm, nó vẫn có quyền lực vô thượng như cũ, mãi đến tận khi nó biến mất hoàn toàn trong tay Tạ Đạo Linh.
Cố Thanh Sơn cũng bởi vì không có ngọc điệp này nên mới chết bốn lần trước tứ Thánh Linh Thú.
Cố Thanh Sơn cầm chặt ngọc điệp, thúc giục linh lực.
Ngọc điệp sáng choang.
"Tông môn sắp nguy, tứ Thánh Linh Thú mau mau hộ sơn!" Cố Thanh Sơn quát.
Thiên địa chấn động.
Nước sông chảy ngược, gió mây rít gào.
Phía chân trời, một vầng sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-gioi-tan-the-online-ngay-tan-cua-the-gioi/4568210/chuong-938.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.