Đến công ty với tâm trạng làm việc cực kỳ tốt, Lục Tử Khâm lúc nào cũng nở nụ cười trên môi. Uông Tử Dương nhìn thấy sếp của mình như vậy thì mừng thầm, xem ra hôm nay sẽ không có một cơn thịnh nộ nào đâu nhỉ!
Nhớ đến chuyện Tiểu Vy bị ức hiếp ở trường, Lục Tử Khâm suy nghĩ một lát rồi quay sang Uông Tử Dương, nhìn thấy Uông Tử Dương đứng cười một mình làm Tử Khâm khó hiểu, gọi mãi chẳng thấy hắn lên tiếng anh quát.
“Trợ lý Uông!”
“Hả…dạ! Lục tổng anh gọi tôi.”
“Cậu làm gì mà vui vậy? Tôi gọi cũng không nghe thấy!”
“À tôi… tôi thấy hôm nay tâm trạng Lục tổng rất vui nên tôi cũng vui lây ạ.”
“Chẳng chú tâm làm việc gì cả, cẩn thận tôi cắt tiền thưởng của cậu đấy!”
“Vâng tôi biết rồi Lục tổng. Anh có gì sai bảo sao ạ?”
“Cậu gọi hai vệ sĩ đến trường đại học kinh tế âm thầm bảo vệ thiếu phu nhân cho tôi, tuyệt đối đừng để cô ấy biết.”
“Vâng Lục tổng.”
Chuông điện thoại reo lên, Lục Tử Khâm đưa mắt nhìn qua màn hình điện thoại, sắc mặt có chút trầm xuống. Anh nhìn Uông Tử Dương khẽ nhíu mày hỏi.
“Sao còn chưa đi?”
“À tôi… tôi đi ngay đây.”
Uông Tử Dương vừa rời khỏi phòng, Lục Tử Khâm cầm điện thoại lên thông thả nghe máy.
“Con nghe đây mẹ.”
“Tử Khâm à, tối nay con có rảnh không?”
“Có chuyện gì sao ạ?”
“Ờ… cũng không có gì, mẹ muốn gặp riêng con để bàn một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-gia-la-vi-hon-phu/3483969/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.