Lục Tử Khâm nghe xong điện thoại đẩy cửa trở vào phòng, đã thấy Lục Nhã Như đứng ở cửa từ khi nào. Anh nhìn cô em gái bằng ánh mắt khó hiểu, con bé này hôm nay sao thế nhỉ! Chẳng lẽ đang nghe lén mình nói chuyện điện thoại sao?
“Anh, người đó nói gì thế?”
“Em muốn hỏi ai?”
“Người vừa nói chuyện với anh trong điện thoại ấy.”
“Công việc thôi, từ khi nào em quan tâm đến chuyện anh nghe điện thoại của ai và nói những gì thế? Có phải em nghe lén anh nói chuyện không?”
Câu hỏi của Lục Tử Khâm làm Nhã Như cảm thấy mình đã bị nghi ngờ, cô quay đi vẻ mặt ngây thơ như chẳng biết gì nói.
“Em có quan tâm gì đâu, em… à, em định đi ra ngoài vừa đúng lúc anh mở cửa bước vào thôi.”
“Tốt nhất em đừng để anh phát hiện em dấu anh chuyện tài trời nào, nếu không đừng có trách anh.”
Lục Tử Khâm bước vào trong vơ vội áo khoác bước đến bên cạnh giường nhìn Tiểu Vy hằn giọng nói.
“À… tôi, anh… đi công việc một lát sẽ trở lại. Nhã Như sẽ ở đây với em, có gì cần cứ gọi anh, biết không?”
“Tôi nhớ rồi.”
Tử Khâm gật gù rồi chầm chậm bước ra cửa, ánh mắt anh vẫn liếc nhìn về phía Tiểu Vy một cách không yên tâm. Nhìn sang thấy Lục Nhã Như vẫn đang lóng ngóng ở cửa anh liền cao mày nhắc nhở.
“Trông chừng chị dâu em cho cẩn thận, cô ấy xảy ra chuyện gì thì anh lột da em đấy!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-gia-la-vi-hon-phu/3449951/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.