Sự xuất hiện của Lục Nhã Như làm cả hai nhanh chóng tách nhau ra. Lục Tử Khâm sắc mặt khó coi nhìn em gái mình đang quay lưng lại mà ức trong lòng. Sớm không đến, muộn không đến, lại đến đúng lúc… Tâm trạng đột nhiên trở nên không vui anh hỏi.
“Em đến đây làm gì?”
Lục Nhã Như liếc mắt nhìn thấy hai người đã tách nhau ra, vội quay lưng lại nở nụ cười tươi nói.
“Đương nhiên là em tới để thăm bệnh nhân rồi, chẳng lẽ đến nói chuyện phiếm với anh sao? Chị dâu, chị thấy thế nào rồi, có còn đau ở đâu không?”
“Cảm ơn em Nhã Như, chị khỏe rồi.”
“Em có nấu cháo mang đến cho chị, chị ăn đi kẻo nguội. Để em đút cho chị nhé!”
“Không cần đâu chị tự ăn được rồi.”
“Không được, chị vừa mới khỏe tay chân không vững. Nhưng em tay chân cũng vụng về, hay là…”
Lục Nhã Như liếc mắt nhìn sang anh trai của mình, lúc nãy bước vào dường như không đúng lúc. Vậy bây giờ bù đắp chắc không muộn đâu nhỉ! Nghĩ thế Lục Nhã Như vội đứng dậy quay sang anh mình trừng mắt nói.
“Anh, còn không mau đến đút cháo cho chị dâu!”
“Anh sao?”
“Chứ còn ai nữa, vợ anh thì anh tự mà đút chứ!”
Nước đi này của Nhã Như làm cả hai người không ngờ tới. Lý Tiểu Vy vội vã kéo tay Nhã Như nói.
“Nhã Như, chị khỏe rồi có thể tự ăn được. Không cần phải đút đâu.”
“Không được, chị vừa mới khỏe tay chân còn yếu ớt. Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-gia-la-vi-hon-phu/3447258/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.