Nghe giọng điệu khó chịu của Tử Khâm, Ninh Phong cũng đủ biết cuộc hôn nhân này là sự ép buộc rồi. Nhưng hắn vẫn không hiểu, trước nay chẳng phải bác Lục chưa bao giờ ép buộc Tử Khâm làm bất cứ điều gì khi cậu ấy không thích sao? Sao bây giờ lại thay đổi như thế? Chẳng lẽ cô gái đó là ngoại lệ sao?
Thấy Ninh Phong đầu dây bên kia im lặng khá lâu, Tử Khâm khẽ nhíu mày hỏi.
"Cậu còn đó không vậy?"
"Tôi đây, cậu thật sự không thích cô gái đó thật sao? Vậy cuộc hôn nhân này cậu định thế nào? Tôi thấy bác trai sẽ không chiều theo ý cậu trong chuyện này đâu."
"Tôi cũng đang đau đầu về vấn đề này đây. Cậu có cách nào không?"
"Cách sao?"
Ninh Phong vẻ mặt suy tư rồi dần rơi vào im lặng. Hắn còn chưa biết cô gái đó trông như thế nào, biết nên giúp Tử Khâm thế nào đây! Nhưng nếu bác Lục đã vừa ý và kiên quyết như thế, chắc chắn cô gái kia cũng không đến nỗi quá tệ. Chỉ có điều tên bạn thân này của hắn trước giờ đến một người bạn khác giới còn không có, đùng một cái bảo cậu ấy kết hôn đúng là khó hơn lên trời.
Nhưng nói đi thì cũng phải nói lại, biết đâu cô gái kia là duyên nợ của tên khó gần này thì sao? Chi bằng cứ mình cứ góp gió đẩy thuyền, biết đâu cậu ấy tìm được một nửa của đời mình thì sao?
"Chẳng phải thường ngày cậu trầm tĩnh và biết suy nghĩ sao. Chẳng lẽ đến lúc tôi cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-gia-la-vi-hon-phu/3439958/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.