( tiếp)
- Biến đi. Chú già… không còn liêm sỉ!
Bị câu nói vu vơ đầy ý tứ kia chọc cho đỏ cả mặt, Thẩm Nhược Giai liền lãng sang hướng khác cố lờ đi nội tâm đang ngầm rào thét của mình.
Ngồi xuống chiếc giường êm ái ở phía bên này, cô thong thả ngồi thư giãn một cách thoải mái nhất để chờ hắn ra rồi tới lượt mình vào. Chưa ngồi được bao lâu, bên phía nhà vệ sinh liền vang ra loại âm thanh có thể lật bay cả ‘’ nóc nhà ‘’.
- aaaaaa cứu, cứu… mau cứu. Thẩm Nhược Giai mau cứu tôi với.
Sau khi nghe tiếng của hắn cô liền phi nhanh lại phía nhà vệ sinh. Chưa kịp hỏi chuyện gì liền nghe loảng xoảng phía bên trong, cô có cảm giác các loại âm thanh đồ vật đổ vở va đập vào nhau mà âm thanh rõ ràng nhất là tiếng hét vang vọng của ông chú già.
Không chần chừ, cô liền nôn nóng rõ cửa.
- Chú, mau mở cửa ra. Chú làm sao thế? Có chuyện gì à?
Tiếng hét thì dứt mà tiếng phập phập loảng xoảng thì không. Khoảng năm giây sau liền thấy bóng dáng người mờ ảo đứng gần ngay phía cửa ra vào rồi mở cửa bổ nhàu ra ngoài rồi như một suppermen đống sầm cửa lại. Thực hiện xong hành vi khó hiểu vừa rồi, hắn đứng dựa sát tường thở phì phò mặt tái xanh không chút huyết sắc.
- Chú ơi, có chuyện gì vậy? Chú … ổn không?
Sau khi hỏi xong cô mới nhìn hắn một lượt kỉ càng. Hắn vừa vào tắm chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-gia-em-yeu/2611702/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.