Ngày hạnh phúc không xa, nhưng thời gian ở cạnh nhau tạm thời lại quá ngắn làm kẻ đang yêu như hắn có chút tiếc nuối nhưng chỉ đành ngậm ngùi vùi đầu vào công việc.
Còn cô khi quay trở lại trường học, cô lại tất bật bắt tay vào việc học của mình. Vốn biết khả năng mình có thể đi tới đâu lại thêm tí ham học hỏi. Cô mong rằng trong tương lai gần mình lại có thể thi nhảy lớp, nhanh chóng kết thúc khóa học mà về với anh.
……
- Chủ tịch, ông Lục có ghé tìm anh ạ.
Đang mãi mê xem văn kiện. Nghe Trình Cán thông báo, anh chỉ ngước đầu lên nhìn lấy một cái rồi buông lời.
- Không gặp.
Biết ý ông chủ của mình nhưng thân là trợ lí kiêm thư kí đặc biệc anh ta bị đẩy vào thế khó. Lực bất đồng tâm phải cố nói thêm.
- Ông ấy nói … không gặp được anh, ông ấy không về.
Nghe đến đây Lục Thế Minh vội nhăn mặt. Ông già nhà hắn từ khi nào lại có hứng thú đến thăm nom hắn thế? Nhưng hắn dám chắc chắn một điều. Ông ta đến đây chẳng đem tin gì tốt đẹp đến cả.
- Cậu gọi ông ta lên đây.
Nói rồi hắn lại thong dong bấm máy, măc kệ lời nói vừa rồi của mình. Cha ư? cứ việc để ông ấy chờ.
Lục Quang với vẻ ngoài chỉnh chu, vẻ mặt thâm niên luốn tuổi nhưng khí chất hay nhan sắc vẫn không hề bị bào mòn mà ngược lại còn có chút phong độ kiểu suga daddy.
Sải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-gia-em-yeu/2611700/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.