Thì ra từ nãy đến giờ Tiểu Thạc trốn trong hang động khiến cô tìm mãi không thấy. Tiểu Thạc lúc này cũng biết ý được do mình nên cô mới như vậy nên không còn giận dữ như lúc nãy mà nhẹ nhàng tiến đến chỗ cô.
Nó dùng bộ lông mềm mại cọ vào người giúp cô sưởi ấm đi phần nào.
" Sao? Không còn chảnh như lúc nãy nữa à ". Trong câu nói của cô có vài từ không rõ vì lạnh đến run người. Cô ôm chầm lấy tiểu Thạc vào lòng, mắt lim dim thiếp đi lúc nào không hay.
Bên này, Đàn Lục Vân và An Ly sau khi cùng mọi người ở đó tìm khắp cả nông trại cũng không thấy Tư Mộc Đoan đâu, bèn chạy về khách sạn báo cho người lớn biết.
Họ chạy về đến khách sạn, đại gia đình đang ngồi ở đại sảnh dùng bữa tối, Đàn Nhạc Phong cũng ở đó. Ba mẹ Tư Mộc Đoan không thấy cô về cùng thì mới sốt sắng hỏi.
Đàn Lục Vân cùng An Ly kể đầu đuôi câu chuyện cho họ nghe. Nghe đến đây, Đàn Nhạc Phong mới gấp gáp đứng dậy trước sự bàng hoàng của mọi người. Anh còn không quên mang theo áo ấm và một cây dù.
Đàn Nhạc Phong bất chấp bảo vệ bên ngoài cổng mà cầm ô xông vào.
" Tránh ra! ".
Anh lao thật nhanh đến đầu cánh rừng, nhìn vào dây ruy băng được thắt nơ ngay biển báo. Đàn Nhạc Phong tay nắm chặt có thể thấy rõ đường gân săn chắc.
" Mộc Đoan! Mộc Đoan! Cháu ở đâu thế? ".
Đàn Nhạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-gia-em-yeu-anh-/3585031/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.