Do chiếc giường thiết kế hết sức vô lí, lại còn cách tường khoảng 40 phân nên khi lùi lại, Linh bị lọt hỏm xuống dưới
Tình trạng có thể nói khoa trương là 'tiến thoái lưỡng nan' một tay và một chân cô còn vắt vẻo trên giường, còn lại đều lê lết dưới đất, muốn đứng dậy nhưng chỗ này hẹp quá với lại cô không có sức để xê dịch chiếc giường
Hắn nhìn cô với bộ dạng không thể nhếch nhác hơn liền đứng ôm bụng cười, đây là lần đầu cô thấy hắn cười một cách thoải mái như thế, không cần hỏi cũng biết, giờ cô đáng thương và đáng buồn cười cỡ nào
Dù biết thế nhưng cô vẫn không thể nhịn được khi hắn thoải mái đứng đó trong khi cô đang khổ sở như thế này, tức mình cô quát lên
"Chú còn cười? Tại chú mà tôi thế này đấy!"
Hắn vẫn đứng đó nhìn thái độ như muốn bốc khói đầu của cô thì cười càng hăng
"Mau kéo tôi lên đi!"
Mất kiên nhẫn cô quát to như ra lệnh cho hắn, bỗng nụ cười trên mặt biến mất thay vào đó là ánh mắt nhìn cô tràn đày nham hiểm
"Đây là thái độ cần giúp đỡ sao? Nếu vậy, tôi từ chối giúp đỡ!"
"Chú...."
Cô đang định chửi thề vài câu cho bõ tức nhưng mà tình trạng của cô lại thảm hại quá mức, người bị lọt xuống một tí mà đã đau ê ẩm. Đành phải lấy lui làm tiến, mềm mỏng một chút, cô thay đổi thái độ với hắn
"Chú kéo cháu lên đi, cháu đau người lắm rồi!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-co-yeu-chau-khong/2577544/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.