Tối hôm sau, hắn đi đến trước cửa phòng của cô và My gõ cửa thật lâu. Trong phòng lúc này chỉ có cái My, cô và lũ bạn đang đú ở ngoài bãi tắm, đốt lửa, cắm trại, ăn uống...Vì My đau bụng nên không đi được
Ì ạch ra mở cửa, My nhìn thấy hắn đứng đó, khuôn mặt cô đang cau có chuyển thành xuân tình phơi phới, mắt sáng rực
"Anh à chú...chú tìm cháu có việc?"
"Nhìn tôi già lắm sao?"
Hắn nhíu mày nhìn khuôn mặt My vì ngại mà đỏ lên
"Kh...không có...là cái Linh bảo chúng cháu gọi như thế!"
Hắn nghe thấy tên cô, bất giác mỉm cười, My tưởng hắn cười với mình nên càng ngại ngùng hơn
Lấy trong túi ra một sấp tiền 500 nghìn đưa cho My
"Cầm lấy, và chia cho bọn bạn của cô, bảo chúng từ nay thấy tôi thì gọi là anh xưng em hiểu chưa!"
Hắn nói rõ ràng, rành mạch, nghe ra cả sự uy hiếp cùng bá đạo
"Vâng...vâng..em biết rồi!"
Hài lòng với thái độ của My, hắn lại nói thêm
" Tôi cần cô giúp tôi một việc"
Hắn ghé sát vào tai My nói thầm kế hoạch của mình, My nghe rất chăm chú, gật đầu liên tục, thi thoảng còn cười đen tối
" Hiểu chưa?"
My gật đầu, lấy điện thoại ra gọi cho Linh, đầu dây bên kia nhanh chóng bắt máy
" Alo, tao đây?"
"Mày, cứu tao, aaaa!"
My tỏ vẻ đau đớn nói với cô, còn không quên nhìn hắn cười
"Từ từ nói tao nghe!"
Bên này cô thì đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-co-yeu-chau-khong/2577539/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.