16.
Dường như Chu Sính cảm nhận được điều gì liền quay đầu lại, trong phút chốc hai ánh mắt chạm nhau, màn xe cũng hạ xuống.
Ta bắt đầu cảm thấy lo lắng, không biết y có nhận ra ta không? Không biết y có thấy ta đi cùng Chu Tẫn...?
"Sao vậy?".
Nhìn thấy mặt ta tái mét, Chu Tẫn nhích lại gần cầm tay ta.
"Ban nãy màn xe bị gió thổi bay, ta thấy thái tử cũng đến đây, có ảnh hưởng đến ngài không?". Ta bình tĩnh nói thẳng với Chu Tẫn, dù gì đây cũng là nhiệm vụ bí mật.
Khuôn mặt Chu Tẫn dần trở nên lạnh lùng, mắt hắn nheo lại, lực tay có chút mạnh: "Nàng đang lo lắng điều gì? Hửm?".
Ta mím môi không đáp lời hắn.
"Nếu thái tử không để ý thì không có việc gì, nếu thái tử để ý thì cũng khó nói". Chu Tẫn buông ta ra, ngã người về sau với giọng điệu trào phúng.
Một câu nói nhưng lại hàm chứa hai ý nghĩa.
Thái tử không để ý, tất nhiên ta chẳng là gì cả.
Thái tử để ý thì mọi chuyện của Chu Tẫn sẽ hỏng hết, mối quan hệ của ta và hắn cũng bại lộ, từ nay về sau ta chỉ có thể đứng từ xa mà nhìn Chu Sính.
"Ngài chuẩn bị lâu như vậy còn không sợ hỏng việc, ta sợ gì chứ?.
"Không sợ vụt mất cơ hội làm thái tử phi sao?".
Chu Tẫn nhìn ta, dưới ánh nến lập lòe, gương mặt hắn trở nên mờ ảo.
Lúc này Chu Tẫn rất đẹp, đáng tiếc lời nói ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-ca/2882080/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.