Đã một thời gian, tôi nhận ra rằng người đàn ông tự giác của mình bắt đầu có thói quen ngủ nướng.
Tôi nhẹ nhàng mở cửa phòng ngủ, tiến lại gần giường, cúi xuống và nhẹ nhàng cắn vào má anh.
“Phó Quân Trạch, dậy thôi!”
Phó Quân Trạch nhìn tôi, ánh mắt còn mơ màng chưa tỉnh táo, anh giơ tay lên, kéo thẳng tôi vào lòng mình, sau đó thuận thế lật người, đè tôi dưới thân.
Giọng nói hơi khàn của anh vang lên.
“Ngủ thêm chút nữa...”
“Không được.”
Tôi dùng ngón tay chọc vào ngực anh.
“Em nhớ hôm qua anh nói là sáng nay có cuộc họp quan trọng, bảo em dậy sớm gọi anh mà.”
Phó Quân Trạch không trả lời, chỉ vùi mặt vào cổ cô, làm cô cảm thấy nhột nhột.
Tiếng anh truyền đến, hơi bức bối.
“Là tại em đấy, đêm qua làm anh mệt đến tận nửa đêm.”
Tôi trừng mắt, đẩy anh.
“Phó Quân Trạch, đừng có bịa đặt!”
Rõ ràng là anh, tối qua như người nghiện, đòi hỏi không ngừng, khiến đến giờ tôi vẫn còn cảm thấy đôi chân mềm nhũn, lưng và chân đau mỏi.
Phó Quân Trạch cười khẽ, nâng mặt tôi lên hôn.
“Là do em quyến rũ anh mà.”
Cô bị từ “quyến rũ” của anh làm cho đỏ mặt.
Cũng không phải... là quyến rũ, chẳng qua tôi chỉ mặc bộ đồ lót hơi đặc biệt mà thôi.
Phó Quân Trạch cười khẽ, dường như cũng đã hoàn toàn tỉnh táo, anh đứng dậy vào phòng tắm.
Khi anh rửa mặt xong, tôi đã chuẩn bị sẵn quần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-ay-hon-toi-15-tuoi/3487729/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.