Editor: Nguyệt
“Ưm …” Lúc Chung Thịnh tỉnh dậy, Ariel vẫn bám lì lấy anh không chịu rời giường.
Chung Thịnh nhẹ nhàng nhấc cánh tay vòng qua eo mình lên, còn cẩn thận chèn cái gối của mình vào lòng Ariel vì sợ làm hắn giật mình tỉnh giấc. [!!!]
Chung Thịnh ngồi dậy, ngạc nhiên phát hiện ra nút áo sơ mi của mình đều mở hết. Anh nhớ rõ là hôm qua trước lúc đi ngủ đã cài khuy cẩn thận rồi mà. Chẳng lẽ lúc ngủ xoay qua xoay lại nên bị bung ra?
Lắc đầu khó hiểu, anh thay cái áo sơ mi bị xem như áo ngủ ra, mặc quần áo chỉnh tề rồi ra ngoài tìm bọn Hạng Phi.
Về hành vi của Hồ Lập ngày hôm qua, anh không thể nói rõ là mình tán thành hay phản đối. Phương pháp của đội trưởng rất tàn nhẫn, nhưng lại cho họ biết trước được sự tàn khốc của chiến tranh, và rằng chiến trường chẳng phải nơi tốt lành gì.
Lúc Chung Thịnh gõ cửa phòng Hạng Phi, Gerald đang ba hoa chích chòe kể cho Hạng Phi nghe những cuộc tình hoành tráng của mình. Hạng Phi tất nhiên là chỉ cười nhạt, thấy Chung Thịnh đến lập tức ném cậu ta sang một bên.
“Hôm qua cảm giác thế nào?”
Hạng Phi do dự một lúc mới nói: “Tàm tạm.”
“Không quen?”
Hạng Phi cười khổ: “Thấy từng sinh mệnh dễ dàng mất đi như thế, khó tránh cảm giác không thoải mái. Nhưng tớ đang rất là buồn bực, cùng xuất thân như nhau, sao cậu lại chẳng có chút phản ứng nào thế?”
Chung Thịnh thầm giật mình, ngoài mặt lại chẳng biểu hiện gì: “Chắc là vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-ai-tinh-khong/1305609/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.