Editor: Nguyệt
Hồ Lập xoa cằm, lẩm bẩm: “Chậc chậc, hai thằng này rốt cuộc có thân phận gì?”
Sau khi trận đấu thứ mười chấm dứt, gã bảo bọn họ trở về, mình thì vẻ mặt mê đắm đi tìm người đẹp tóc đỏ.
Buổi tối, Chung Thịnh dây dưa lằng nhằng mãi đến lúc Ariel ngủ rồi mới trèo lên giường. Nằm cùng giường với Ariel thật sự là áp lực quá lớn, lại còn câu nói sáng nay nữa. Anh mơ hồ cảm nhận được điều gì đó, rồi lại thấy khó tin.
Nhẹ nhàng nhấc góc chăn lên, Chung Thịnh kề sát thành giường khẽ khàng nằm xuống. Cái giường hình trái tim này không nhỏ chút nào, nhưng để tránh đụng vào Ariel, anh vẫn nằm ở mép giường. Bên tai là tiếng thở của Ariel, mí mắt Chung Thịnh càng lúc càng nặng. Ngay trước khi anh chìm vào giấc ngủ, có một cái gì đó bò lên ngực anh.
Có cái gì đó …
Cái gì đó động dậy …
Chung Thịnh đột nhiên mở mắt ra, phát hiện Ariel chẳng biết đã nằm sát mình từ lúc nào, cánh tay trơn nhẵn ôm chặt mình vào lòng, ngón tay cố chấp xuyên qua khe hở giữa hàng cúc áo len vào trong.
“A …” Môi giật giật muốn gọi, lại dở khóc dở cười khi thấy Ariel vẫn đang ngủ say. <!-- 300x250 3 --> (adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({}); Hơi thở đều đặn nhịp nhàng, mọi hành động đều theo bản năng.
Chung Thịnh dịch sang bên cạnh một chút, muốn thoát khỏi cánh tay Ariel, nhưng vừa nhích người đã suýt ngã xuống đất. Vốn dĩ đã nằm sát mép giường rồi, giờ anh có muốn dịch ra cũng chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-ai-tinh-khong/1305608/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.