"Không sao, có tôi." Bùi Dịch ôm lấy Tô Thi Thi, mang theo cô giống như là ở sân vắng cùng nhau đi tản bộ một dạng, chậm rì rì đi đến bên kia.
Tô Thi Thi trong lòng đều đã gấp muốn chết, cũng không biết Ôn Ngọc ở bên kia thế nào rồi.
Cô thật sự không nghĩ đến con ngựa kia sao lại chạy đến ổ chó chứ? Mà ổ chó ở đây không phải là chỗ Đại Cẩu Tử cùng Tiểu Vịnh sao.
Đều là thú do cô nuôi, không nên để chúng đấu đá nội bộ!
Nhưng mà Bùi Dịch giống như là cố ý hành hạ cô vậy, đi đặc biệt chậm.
Tô Thi Thi cảm giác chính mình hiện tại giống như là kiến bò trên chảo nóng, cực kỳ nóng vội.
"Chú Bùi, tôi thật sự sai lầm rồi, tôi lần sau cũng không dám nữa." Tô Thi Thi lấy lòng nói.
Bùi Dịch lành lạnh liếc cô một cái: "Sau này lại vẫn xen vào việc của người khác sao?"
Tô Thi Thi vội vàng lắc đầu: "Không quản nữa!"
Cô ở trong lòng lại yên lặng bồi thêm một câu: Hạnh phúc cả đời của chị em tốt cũng không phải là là lo chuyện bao đồng!
"Tô Thi Thi!" Bùi Dịch ánh mắt đầy vẻ giận giữ, tăng thêm ngữ khí.
Tô Thi Thi kinh ngạc nhảy dựng, người đàn ông này mắt nhìn thật quá tốt đi, trong đầu cô suy nghĩ cái gì cũng đoán được.
Cô phụng phịu làm nũng, cũng có chút tức giận: "Tôi không biết anh ta sẽ mang một người phụ nữ đến. Mà còn vật hợp theo loài, giống nhau mới làm bạn được, nhìn dáng vẻ của anh ta tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-a-dung-nen-the/1486922/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.