Không phải không nghĩ tới sẽ gặp phải bọn họ, ở rất lâu trước kia, lần đầutiên tôi nhận ra rằng đây là thế giới gì, tôi nghĩ ngay tới bốn ngườibọn họ. Khi đó còn rất nhàn nhã tưởng tượng, nếu không cẩn thận nhìnthấy bất cứ ai trong số họ đi ngang qua tôi, tôi nên trộm liếc một cáihay là mỉm cười lễ phép đây, dù sao họ cũng là nhân vật chính.
Đúng vậy, nhân vật chính, nếu nơi này là thế giới manga.
“Thân thể cô như vậy thì không nên tới tham gia cuộc thi Hunter, nơi này làmột chiến trường rất tàn khốc, cho dù cô có bạn bảo vệ thì cũng sẽ xảyra tình huống lạc nhau, nếu gặp phải nguy hiểm thì cô căn bản không thểchống đỡ.” Kurapika không hề quanh co lòng vòng, rất khách quan nóithẳng, có vẻ như cậu thuộc kiểu người dù muốn mắng người ta nhưng cũngsẽ nói như đạo lý.
Trong kí ức bé tí rải rác của tôi, hình ảnhvề thiếu niên này cực kỳ ít. Hiện giờ tôi thấy Kurapika giống một cậu bé rất thông minh, rất có thiên phú, rất trong trẻo và cũng rất sáng lạn.
“Gặp được các cậu là niềm may mắn của tôi.” Tôi vui tươi hớn hở nói, lờ đimột vài nhân tố khác, trong tình huống này lại gặp được họ đúng là maymắn của tôi, dù thế nào, trong trò chơi mà ai cũng liều mạng chạy vềphía trước, người thiện tâm thật sự không nhiều lắm, trước mắt tôi ítnhất có ba trong bốn người đều thuộc kiểu người mà thấy người khác gặpnạn là sẽ vươn tay kéo lên.
“Không có gì, dù thế nào thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chrollo-em-chi-la-mot-nguoi-binh-thuong/3068222/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.