Thùng gỗ cơm trắngnấu vừa chín, mùi hương ấm áp bốn phía. Tôi dùng thìa gỗ lấy một chút ra làm cơm nắm, dấm chua vừa khéo có thể dùng để làm gia vị cho cơm sushitrộn. Đáng tiếc không mang theo quả mơ, nếu không thì sẽ càng thêm hoànmỹ. Đặt hình cơm nắm hình tam giác còn tỏa đầy hơi nóng chỉnh tề lênkhay nhỏ màu trắng, có thể làm cơm trưa.
Về phần cuộc thi thìtôi không lo lắng, có thể qua hay không đều không sao cả. Đúng là tôibiết cách làm Sushi, nhưng nếu chỉ đơn giản là cứ ấn theo trình tự màlàm, thì mục đích ra đề thi của giám khảo sẽ hoàn toàn vô nghĩa, chuyệngian lận như vậy, tôi không làm được.
“Sushi nắm sao? Chỉ đơngiản một chữ ‘nắm’ mà nói, lấy cơm làm nguyên liệu nấu ăn chủ yếu, dùngtay làm ra thức ăn. Nhưng trên bàn còn đặt dao, số dao này hình nhưkhông chỉ là để thái, khả năng lớn hơn nữa là loại thịt.” Shalnark cầmlấy một cái dao, xoay ở trong tay vài cái mới tiếp tục phỏng đoán “Không thấy có dụng cụ bếp nhóm lửa, nói cách khác, rất có khả năng rằng thứăn kèm cơm là sống, là cái gì? Nếu giám khảo đủ thông minh, cô ta sẽ đặt nguyên liệu nấu ăn ở nơi chúng ta nhìn thấy được, gà, vịt, cá hay làchim dữ lớn?”
Tôi đem cơm nắm vừa nắm xong đưa cho thầy phântích đang mở to đôi mắt xanh mượt nghiên cứu dao sushi, cảm thấy ngườithông minh rất vất vả, cái gì cũng cần hắn động đến.
“Cái tênđầu trọc kia hẳn là biết, có muốn tôi đến hỏi hắn không?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chrollo-em-chi-la-mot-nguoi-binh-thuong/3068212/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.