Ánh mặt trời xuyênthấu qua cửa đường hầm ẩm ướt tối tăm, có thí sinh rốt cục không nhịnđược hưng phấn mà hô to “Đến cửa ra rồi!”
Đúng lúc chạy ra cửa,gió lạnh đập vào mặt. Tôi dụi dụi hai mắt bởi vì gặp bóng tối quá lâu mà nhất thời không thích ứng kịp, phía sau, nhiều thí sinh không ngừng vọt ra cửa, chỉ chốc lát sau, cửa sắt bắt đầu chậm rãi hạ xuống, một vàithí sinh gắng gượng chạy đến, nhưng vẫn không kịp, bị nhốt ở bên trong,vô duyên với cuộc thi Hunter năm nay.
Chúng tôi đứng ở góc gầncửa ra, không nhập vào đám đông. Các thí sinh chạy ra cũng bất giác chen chúc ở phía trước, sợ lại mất dấu giám khảo. Cho nên chỗ chúng tôi đứng đúng ở góc vắng vẻ phía sau, dù sao lấy tốc độ của nhóm Shalnark, trừkhi cố ý, nếu không thì không thể nào mất dấu giám khảo được.
Satotz đứng ở phía trước, giơ tay về phía đầm lầy rộng lớn khôn cùng, cây cốimờ mờ ảo ảo, quay đầu giải thích trọng điểm với các thí sinh “Đầm lầyNumere, nơi này có rất nhiều sinh vật quý hiếm mà bên ngoài không có,đại đa số đều là động vật ăn thịt, vì thức ăn mà có thể không từ thủđoạn, cho nên nó còn có tên là sào huyệt Dối Trá, đây cũng là đường đếnhội trường cuộc thi phần hai.”
Các thí sinh vừa mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, lại vì lời nói của giám khảo mà phải căng dây thần kinh lên.
Tôi hơi thất thần, làm ổ trong ngực ấm áp khiến tôi rất muốn ngủ. Ánh mặttrời trên vùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chrollo-em-chi-la-mot-nguoi-binh-thuong/3068205/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.