Cầm tấm bản đồ mới mua trong tay, chúng tôi đi vào quán ăn nhỏ với cánh cửa có một đàn bồ câu đang đậu.
Lúc này cũng là giờ ăn sáng, cho nên có không ít khách hàng. Trong khôngkhí có mùi hương nồng đậm của thức ăn, tôi nghe thấy tiếng lách tách của bít-tết đang nướng phía bên phải cửa vào, âm thanh nghe thật ngonmiệng.
Nữ nhân viên duy nhất trong cửa hàng hình như đang tiếpđón khách hàng, tôi đi đến trước mặt vị đầu bếp đội mũ trắng, dáng người béo tròn. Ông ấy linh hoạt gọn gàng lật qua lật lại tảng bít-tết lớntrên bếp thiêu, thấy tôi đến gần, ông ấy tươi cười thân thiết, lộ ra một ít nếp nhăn hằn sâu “Cô bé, cháu muốn chọn món gì?”
Tôi lục túi quần, lấy ra thẻ báo danh cho ông ấy xem, chiếc thẻ báo danh hình trònnền trắng chữ đen này cũng được gửi kèm theo giấy đăng kí đến cho tôi,người buộc phải tham gia cuộc thi được ưu tiên sắp xếp sẵn số báo danh,bởi vì người bị buộc phải tham gia năm nay chỉ có một mình tôi, cho nênsố báo danh của tôi là 1.
“Thì ra là thế, đã rất nhiều năm chưathấy người như cháu, hy vọng cháu thi thuận lợi.” Đầu bếp cũng chính lànhân viên mà hiệp hội Hunter thuê, quay đầu hô lên với nữ bồi bàn đangđi đến gần “Vị khách này chọn một suất bít-tết nướng nhỏ lửa, hãy đưa cô ấy đến phòng.”
Tôi đút thẻ báo danh vào túi, kéo tên quái nhânbăng vải đang nản không muốn hé răng xoay người về phía nữ bồi bàn duynhất trong quán ăn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chrollo-em-chi-la-mot-nguoi-binh-thuong/3068202/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.