Tóc quá dài, sợi tócmàu xám bạc mềm mại hơi che khuất tầm mắt, xuyên thấu qua khe hở của tóc mái nhìn thấy ánh mặt trời màu vàng nhẹ nhàng đang chiếu xuống đất.
Tôi lấy tay vén tóc trên trán ra sau tai, sau đó cúi đầu tiếp tục tỉa chậucây thông, đám Sahil còn chưa trở về, đã hơn một tuần rồi, tuy rằngtrước kia cũng có nhiều lần hàng xóm phố Bối Bối sẽ ngẫu nhiên biến mấtmột đoạn thời gian, nhưng không đột ngột bằng lúc này, bình thường, khihàng xóm muốn đi ra ngoài lâu ngày đều luôn chào tạm biệt một tiếng,hoặc là treo lên cửa nhà mình một khối bảng gỗ “Ra ngoài”. Lần này, mọingười đều đi rất vội vàng.
Sau khi tỉa cây xong, lại chạy đếnnhà thợ sửa chữa ở cuối phố giúp anh ta tưới hoa, hy vọng thợ sửa chữacó thể nhanh chóng trở về, tôi cực kỳ hoài niệm kỹ thuật sửa chữa hoànmỹ vừa chuyên nghiệp vừa nhanh chóng của anh ta.
Ngẩng đầu nhìnxung quanh tràn ngập ánh mặt trời sáng sủa, mưa đêm qua khiến cho ánhmặt trời hôm nay mang cảm giác nhẹ nhàng khoan khoái trong suốt mát mẻ,bụi hoa ven đường vẫn còn thấm đẫm bọt nước mưa.
Không nên lãngphí thời tiết đẹp như thế này, tôi đẩy cửa cổng nhà ra, trên cửa, từngnụ hoa Mân Côi nửa nở đang bám chặt, cuối tháng năm đến giữa tháng sáumới là mùa loại hoa này nở rộ đẹp nhất, khi đó cả tường rào đều sẽ thành thiên đường hoa nở rộ, tường rào lục sắc cũng sẽ biến thành màu đỏ hoặc phấn hồng.
Tôi trực tiếp đi giày xăng ̣đan vào trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chrollo-em-chi-la-mot-nguoi-binh-thuong/3068065/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.