Tôi nằm mơ, gặp phải ác mộng.
Một con bạch tuộc lớn dùng nhiều xúc tua của nó quấn chặt lấy tôi, nướcbiển dồn dập đánh mạnh vào tôi, không có không khí, tôi chỉ có thể òngọc nước nghẹt thở. Đại ca bạch tuộc nhe răng cười dùng hai chân khác cầm lấy dao nĩa sát sát vào nhau trên đỉnh đầu tôi, nó cười to nói: “Tảngthịt bò nướng mỹ vị~”
Tôi phẫn nộ rống to “Tôi không phải bò!Hơn nữa tôi còn chưa chín đâu! Nướng xong đã!” Rống ra đều là bọt nước,âm thanh bị nước biển nghẹn gần chết.
Tôi thiếu dưỡng quá.
Khổ sở mở mắt ra, hai mắt tối lại, ù tai nghiêm trọng, ngực bị ép nặng rất rõ ràng.
Bệnh huyết áp thấp làm tôi khi tỉnh lại có một lúc bị vây trong tình trạng không thể tự khống chế. Đầu óc vẫn còn như hôn mê.
Tôi hai mắt kèm nhèm nhìn hồi lâu mới biết mình bị người ta ôm chặt vàotrong ngực, ôm rất chặt. Do sô pha không đủ lớn để chứa hai người, chonên hắn duỗi chân dài ra gác lên tay ghế, cánh tay dài ôm chặt tôi vàotrong ngực, cánh tay của hắn thành gối đầu của tôi, vai của tôi thànhchỗ gác cằm của hắn. Hô hấp vững vàng ấm áp khiến vai tôi hơi ngứa, thậm chí ngay cả tóc của hai người cũng giao triền rất thân mật.
Tôi thở không thông, kháng nghị “Thằng nhóc, không cho phép cậu siết chếttôi.” Lời nói hoàn toàn không đi qua đầu óc mà trực tiếp ra miệng.
Hắn bị lời kháng nghị của tôi làm tỉnh lại, mở mắt ra, đôi mắt mờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chrollo-em-chi-la-mot-nguoi-binh-thuong/3067990/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.