Ngày hôm sau tôi đemmột bộ quần áo mua ở quầy giảm giá ra cho hắn mặc, là bộ khi đi mua áosơmi ngang qua cửa hàng mua được, một bộ com-lê được may không tốt lắm.
“Tốt lắm, năng động lên thì hiệu quả sẽ rất tốt, lần đầu tiên phỏng vấn phải lễ phép, tốt nhất nên cười chân thành, không cho ngoài cười nhưng trong không cười.”
Hắn mặc com-lê đúng là thích hợp ngoài ý muốn,khiến tôi lại hoài nghi rằng có đúng là tôi mua đồ giảm giá không vậy,sao thằng nhóc này mặc vào lại so với hàng hiệu còn hàng hiệu hơn. Người mẫu trời sinh khiến người ta ghen tị, mấy ngàn Geny lại mặc giống nhưmấy chục vạn Geny mới cam tâm.
Hắn động động tay, không quá quen “Quần áo này không thoải mái.”
Tôi sửng sốt, không nhịn được cười ra tiếng, ngẩng đầu nhìn hắn “Nhẫn nhịnđi, có vài chỗ không thoải mái nhưng vẫn phải thích ứng, chờ về nhà, cậu cởi là được.” Không biết hắn có phát hiện ra hay không, rằng hắn rốtcục có một lần nói thật, tuy là oán giận, không lẽ đây có nghĩa là sựtin tưởng của hắn đối với tôi đang dần dần thành lập.
“À.” Hắn sờ sờ tay áo “xoẹt” Một đường chỉ rách toạc thành một lỗ hổng, mặt hắn không chút thay đổi nhìn “Tôi không dùng lực.”
“Ừ, tôi biết.” Tôi cũng mặt không chút thay đổi, hàng giảm giá vẫn chỉ làhàng giảm giá, dù mặc vào trông giống hàng hiệu nhưng chỉ cần kiểm trachút là nhận ra ngay hàng dởm “Cậu tận lực tận lực không nên dùng sức,quần áo thật sự rất yếu ớt.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chrollo-em-chi-la-mot-nguoi-binh-thuong/3067967/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.