Hôm nay, hắn ăn cơm rất kỳ quái, miếng thứ nhất còn giống mọi khi là nuốt,sau đó như là ý thức được cái gì đó, mày nhíu lại, lại xúc một thìa cơmbỏ vào trong miệng ăn từ từ, ăn rất cẩn thận, nhưng lại giống như làmiệng đầy cát, rất mất tự nhiên.
Tôi giương mắt, chưa từng thấyhắn dùng răng, tôi thậm chí còn hoài nghi răng nanh của hắn trắng vàchỉnh tề như vậy là vì không thường dùng.
Thấy hắn nhấm nhấmnuốt nuốt từng ngụm từng ngụm, tinh chuẩn giống như người máy vậy, mỗimột thìa không nhiều không ít liền ăn nhiều như vậy, thời gian vĩnh viễn không quá một giây, tôi bắt đầu không ngồi yên được, sao lại còn khiếncho người ta không thoải mái hơn so với khi hắn tắc vào miệng vậy?
Không nhịn được định mở miệng hỏi hắn làm sao, lại bị hắn tắc cơm vào miệngngăn lại, thằng nhóc này đúng là cố ý, biểu hiện tự nhiên như vậy làmuốn tôi mở miệng hỏi, hắn thích bắt buộc mình biến nuốt thành nhai, gãi đúng chỗ ngứa của tôi, nhưng như vậy ít nhất không cần phải lo lắngngày nào đó hắn sẽ bị bệnh đau dạ dày.
Ăn xong, hắn đứng dậytrước tôi một bước, chồng hết bát lên, tôi chưa kịp phản ứng lại, tốc độ của hắn quá nhanh, tiếng va chạm vào nhau của bát đũa cũng không có.
Tôi ngây người nhìn hắn, hắn cầm khăn lau nhanh chóng lau xong cái bàn, tưthế kia lanh lẹ giống như gió thu cuốn hết lá vàng, sóng biển cuốn cát,dùng chút lực là làm sạch cái bàn, sau đó hắn lưu loát rót một chén nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chrollo-em-chi-la-mot-nguoi-binh-thuong/3067951/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.