Đến thư viện trảsách, rồi lại mượn thêm mấy quyển. Tôi đi tới siêu thị, hiện tại ngàynào tôi cũng đi mua thức ăn, bởi vì càng ngày hắn ăn càng nhiều, hìnhnhư vết thương cũng càng ngày càng tốt lên, hai vết thương đã bắt đầulên da màu hồng nhạt, xem ra, lấy cái tốc độ khôi phục khủng bố kia củahắn thì chỉ cần vài ngày nữa là sẽ khỏi hẳn. Thế giới này quá kỳ diệu,lúc nào cũng có chuyện kỳ lạ, thì ra có người bị thương đến gần chếtcũng có thể khỏe lại nhanh như vậy.
Khi đi qua phòng khám củaHarris, tôi lại theo thói quen vào ngồi chơi, mang ra lá trà vừa mua đểpha trà. Vốn đang nghĩ hẳn là sẽ không tìm thấy lá trà Trung Quốc đâu,lần đầu tiên khi nhìn thấy lá trà được đặt ở trên giá siêu thị, tôi đãrất vui vẻ, tuy rằng vị kém hơn trà Long Tĩnh ở kiếp trước, lại chỉ cómột loại, nhưng nếu biết cách pha, chọn đúng nước ngon sạch thì vẫn rấtngon.
Lần đầu tiên Harris uống, ông cũng rất thích loại vị này.
“Miru, hôm nay thời tiết thật đẹp. Xem kìa, vừa rồi bác vừa nhìn thấy chimBạch Nha bay qua bầu trời thành phố Esme, loại chim này chỉ khi có ánhmặt trời chói chang mới bay ra để kiếm ăn.”
Harris có nói chimBạch Nha là một loại chim có đôi cánh rất mỹ lệ, tôi từng xem qua nótrong sách sinh vật mượn ở thư viện, hình dáng giống như chim thiên nga, nhưng thân hình thon thả đẹp hơn thiên nga nhiều. Loại chim này khi bay thì bay rất cao, chỉ vào ngày có ánh mặt trời chói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chrollo-em-chi-la-mot-nguoi-binh-thuong/3067949/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.