Buổi đêm ở vùng thôn quê vô cùng vắng lặng và yên ả. Gió sông lạnh lẽo thổi vào, làm đung đưa cành mai nhỏ, từng cánh hoa mềm mại vàng hoe rơi lả tả xuống mặt đường, tô điểm lên mặt đường âm trầm bằng những đốm vàng. Không sáng chói như vì sao trên bầu trời nhưng cũng không mờ nhạt như bóng đèn trong phim ma.
Trước căn nhà của hai thiếu niên nọ, có một cô gái dựa vào hàng rào đứng dưới ánh đèn xem điện thoại, thỉnh thoảng lại liếc vào bên trong. Khi thấy bóng dáng bà cụ bước ra thì cô lập tức tiến tới.
“Nhóc Lăng ăn chưa ngoại?”
“Không thấy nó.” Bà Tư thì trừng nhỏ cháu gái một cái: “Đòi qua đây cho cố vào, cuối cùng lại lấp lấp ló ló ngoài cửa! Bình thường mày dữ dằn lắm mà, sao giờ nhát cấy vậy?!”
Cô gái bị mắng thì rụt cổ lại, ngại ngùng uốn éo tay chân: “Ngoại nhỏ nhỏ tiếng thôi, người ta mắc cỡ mà!” cô nói xong liền định hỏi tiếp xem người nọ có qua ăn chung không thì khóe mắt thấy một bóng người đi ra, giật mình chọt chọt bà lão.
Bà Tư ngờ vực quay lại thì thấy thằng nhóc dạo này hay thấy xuất hiện trong nhà Đoàn Thính Lăng, hình như tên Tân Tân gì đó.
Vu Dục Tân cúi đầu với bà một cái rồi mở miệng: “Dạ Thính Lăng đang tắm, bà qua đây có chuyện gì không?”
“À, nhà bà đang tiệc tùng tưng bừng bên kia kìa.” Bà Tư cười nhiệt tình “Muốn rủ hai đứa sang chơi góp vui rồi sẵn tiện ăn gì đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chop-nhoang/3455235/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.