🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Hắn cứ ngẩn ngơ như vậy đến khi Đoàn Thính Lăng cùng một ông già đi ra mới hồi thần lại. Cậu đã thay áo sơ mi quần tây lúc nãy thành áo thun quần short thoải mái hơn, thấy hắn nhìn liền cười vẫy vẫy tay.



Ông già kế bên thấy có người lạ liền hỏi: “Bạn mày hả Lăng?”



“Dạ, thấy nó buồn quá nên dắt sang đây hít thở không khí trong lành cho khỏe khoắn đó mà.”



“Hèn chi nhìn cái mặt cứ chù ụ xuống thế.” Ông lại nhìn trời rồi đẩy cậu đi, đốc thúc “Thôi thôi, hái nhanh lên không mưa xuống đây nè!”



“Ok!”



Cậu nhanh nhẹn leo lên một cây mà ông chỉ rồi nhận lấy lồng, nhìn xung quanh rồi bắt đầu hái. Từ năm trước Đoàn Thính Lăng đã nhận công việc này rồi. Mới đầu còn bỡ ngỡ nên thành ra tay chân lọng cọng, nhầm trái còn sống nhăn. Bây giờ thì khác rồi, chọn trái nào là trúng trái đó, tốc độ nhanh miễn bàn.



Cái vườn này là chỗ của hai ông bà cụ sinh sống, con cái họ đi thành phố làm ăn hết còn ông thì già cả nên mắt mờ không thấy rõ, thế là phải mướn người đến thu hoạch mỗi khi tới mùa.



Cậu nắm sợi dây thừng đang cột vào sọt trái cây, hô: “Ông Tư! Con thả xuống đó!”



Ông già đi đến gốc cây đỡ lấy sọt tre đang từ từ thả xuống sờ sờ vài trái, cười lớn: “Thằng Lăng này giỏi quá ta! Sắp thành dân lành nghề rồi đó!”



Đoàn Thính Lăng nhảy xuống khỏi cành cây, vừa di chuyển trận địa vừa cười ‘hì

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chop-nhoang/3414672/chuong-7.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Chớp Nhoáng
Chương 7: Bạn
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.