“Cộp cộp cộp cộp”
Cô Phương mang cặp sách tiến vào lớp học cuối hành lang. Căn phòng mới giây trước ồn ào như cái chợ giây sau đã im phăng phắc, nghiêm chỉnh đứng chào. Khi đứng lên bục giảng thì việc đầu tiên là liếc ở cuối lớp, thấy một chỗ trống thì bất mãn: “Hươu cao cổ lại nghỉ nữa hả?”
Lớp trưởng kiêm bạn cùng bàn của người được điểm danh ngó ngó ngoài hành lang rồi trả lời: “Dạ đang vô.”
Vừa dứt lời thì Đoàn Thính Lăng đi từ cửa sau vào rồi hai ba bước nhảy đến chỗ của mình, đứng thẳng người như không có chuyện gì. Cô Phương trừng mắt nhìn nhưng cũng không nói gì, xoay người đến bàn giáo viên.
Cậu ngồi phịch xuống, dựa ra sau như không xương: “Kha Triệt ới, cho xem chung với.”
Kha Triệt như đã quen, kéo sách đến giữa bàn rồi ngứa tay xoa cái đầu quăn của cậu: “Bị bả bắt đi làm nữa à?”
Vào năm lớp 10, Kha Triệt từ nơi khác chuyển đến đây sống với ông bà, tính cách thì ngoài thân thiện trong xa cách nên quan hệ với ai cũng rất nửa vời. Dù vậy, không hiểu sao Đoàn Thính Lăng vẫn có thể 'vinh dự' được kết bạn với y, đã thế còn rất thân thiết. Vì có tâm tư rất nhạy bén, qua vài lần tìm hiểu y liền biết cậu thường xuyên nghỉ học là vì phải đi phụ làm việc.
Có lần Kha Triệt chờ trước cửa để đi chung đến trường thì nghe thấy tiếng cãi vã của gia đình họ, kì kèo qua lại lâu đến mức làm cả hai trễ học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chop-nhoang/3414667/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.