Bạc Phong Dực yêu thương rất cẩn thận nhẹ nhàng xem xét tình hình khắp người Trịnh Mạt xem cô có bị thương gì hay không, nhưng quả nhiên hắn đã nhịn thấy một bên má cô đỏ lên còn có dấu hiệu sưng lên lại bên khoé miệng còn chảy máu đủ hiểu ra tay mạnh đến mức nào.
Đáy mắt Bạc Phong Dực lóe lên tia tức giận, gương mặt hắn phải nói là rất khó coi giống như sắp ăn tươi nuốt sống ba người đó vậy, vừa phẫn nộ tàn ác vừa hung tàn làm cho ba người đó bất giác run lên cầm cập. Lại thấy hắn cuộn chặt hai bàn tay thành nắm đấm nổi rõ đường gân, một luồng sát khí không thể không khống chế tỏa ra xung quanh người hắn. Truyện Nữ Cường
- Là ai dám đụng đến phu nhân của tôi?
Giọng nói hắn xuống đến không độ pha trộn ngọn lửa của cơn giận dữ đã bốc cháy phừng phừng, Trịnh Mạt ở bên cạnh còn cảm thấy sợ huống chi là ba gã kia, ba người đàn ông xấu số đó lập tức đi đến quỳ xuống trước mặt hắn và không ngừng khóc lóc cầu xin tha mạng.
- Chúng tôi sai rồi, không biết cô ấy là phu nhân của ngài…xin ngài tha mạng, chúng tôi sẽ không như vậy nữa à không sẽ không đến đây nữa…
- Bạc thiếu phu nhân, chúng tôi thành thật xin lỗi cô vì đã mạo muội dám đụng đến cô, chúng tôi đúng là có mắt như mù nên mới mạo phạm làm cô bị thương…
Ba bọn họ vẫn run rẩy khóc lóc vừa xin tha, Trịnh Mạt thì không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chop-nhoang-hon-nhan-lieu-hai-ta-yeu-nhau-la-that-/3495465/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.