- Phải rồi, ở bên đó Phong Dực có ăn hiếp hay làm khó con không? Nếu như có con hãy nói thẳng thắn với mẹ đừng sợ gì hết
Trịnh Mạt nhất thời cảm động sau đó nhìn bà lại lắc đầu:
- Anh ấy tuy mặt lạnh nhưng cũng không quá đáng với con, mẹ yên tâm nhé con không sao đâu nếu mà anh ấy gây khó dễ cho con thì con sẽ nói với mẹ đầu tiên nhất
- Ngoan lắm, đúng là con dâu của mẹ
Bạc phu nhân nhoẻn miệng cười tươi, nhưng chợt nghĩ lại cảm nhận của Trịnh Mạt khiến cho lòng bà không mấy thoải mái, đáng lý ra bà nên cho cô lựa chọn quyền tự do của bản thân cô nhưng bà lại đi quyết định cuộc đời của cô, bỗng dưng một sự áy náy khủng khiếp tràn ngập trong lòng bà.
Bà ấy từ từ nhìn cô, ánh mắt tha thiết:
- Trịnh Mạt này, con có trách mẹ khi tự ý quyết định cuộc đời của con không? Là mẹ sai khi không suy nghĩ cho cảm nghĩ của con...mẹ..mẹ...
Nói đến đây bà ấy nghẹn ngào nhưng cô lại nhẹ nhàng đặt tay lên tay bà, trên gương mặt xinh đẹp phúc hậu ấy không một chút oan trách chỉ là đang mỉm cười thoải mái với bà.
- Mẹ đừng tự trách bản thân mình nữa, thật ra mẹ không có lỗi gì đâu những việc mà mẹ làm điều muốn tốt cho con hết, con hiểu điều đó mà...với lại con không rất thoải mái không một chút gượng gạo nào bên mẹ hãy yên tâm nhé
Bạc phu nhân nghe được những lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chop-nhoang-hon-nhan-lieu-hai-ta-yeu-nhau-la-that-/3495446/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.