Tôi có một bạn học, hồi trung học rất đau khổ để theo đuổi cho được một bạn học nữ dễ thương, hao hết tâm tư, nhưng trước sau vẫn không thành công. Nhưng thành ý của cậu ấy cuối cũng cũng khiến cho cô bạn cảm động, đồng ý sẽ cùng cậu đi xem phim vào đêm giáng sinh.
Rất nhiều người theo đuổi cô bé đó, cá độ chuyện của cậu sau đêm giáng sinh…
Tôi đánh cược cho cậu, lúc này nhất định thành công!
Sau khi ăn tối xong, cậu hỏi: “Chúng ta đi xem phim gì?”
“Cái nào cũng được!” Cô bé cho một đáp án như đúng rồi.
Sau khi bọn họ chia tay, cô bé nói cậu vĩnh viễn cũng không cần tìm cô!
Như thế nào lại như vậy? Hỏi lại, thì ra bộ phim ngày hôm đó bọn họ xem lại là…
“Hoàng Phi Hồng tranh đấu cùng tứ sư vương”
“Chính cô ấy nói cái gì cũng được mà!” Cậu vẫn rối như tơ vò
Lãng mạn là cái gì?
Thế giới hai người mà không có sự lãng mạn thì sẽ có quang cảnh như thế nào?
Tôi vẫn cảm thấy tôi là người lãng mạn!
Tôi sẽ viết thư tình, tôi sẽ viết thơ tình.
Tôi sẽ rủ rê chồng yêu của tôi đi xem một bộ phim mà khiến cho người xem đau hết cả tim, sau đó òa khóc. Tôi sẽ tặng chồng yêu một món quà tình yêu đầy kinh hỉ trong ngày lễ tình nhân!
Khi trời chiều tím ngắt chuyển sang đêm, tôi sẽ nắm chặt bàn tay thô của anh, hẹn thề đến sông cạn đá mòn!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-than-ai-dich-lao-cong/2156584/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.