Sau khi viết xong chương thứ tư, có người ý kiến nếu tựa là lãng mạn của gấu lớn, nhưng mà sao chẳng có viết đến chuyện lãng mạn nào, quả thực là gãi ngứa qua giày! Được rồi, vậy thì tôi thuận theo tự nhiên, viết một chút chuyện lãng mạn.
Nhưng mà, phải bắt đầu từ đâu mới tốt đây? Dù sao chồng tôi không phải là người lãng mạn.
Lễ tình nhân? Sinh nhật? Hình như là ý kiến không tồi, dù sao đây đều là những ngày lãng mạn trong cuộc sống này! Bất quá, cẩn thận nhớ lại hai lần sinh nhật, bốn cái lễ tình nhân (cả tây lẫn ta) trong hai năm qua, chồng yêu của tôi chưa từng có tặng tôi món quà nào. Mà dựa theo như lời giải thích của anh là không có tiền…
Ở đây tôi tiện thể giải thích một chút, dựa theo “Điều lệ quản lí vợ chồng của Trung Hoa dân quốc” thì điều thứ sáu qui định: chồng (sau đây gọi là bên giáp) đem thu nhập (bao gồm quĩ đen, của chìm) toàn bộ giao cho vợ (sau đây gọi tắt là bên Ất) quản lí, bên Ất được theo dõi nhu cầu chi dùng hàng ngày của bên Giáp để đưa ra định mức sử dụng tiền bạc.
Cho nên, toàn bộ lương thưởng của chồng yêu tôi đều giao cho tôi quản lí, trên người anh chỉ có mấy đồng lẻ để anh ăn cơm ở bên ngoài cùng xăng xe và thuốc lá. Tin tưởng tất cả các bạn có thể hiểu được điều này với tôi. Ngàn vạn lần tôi không muốn a, quản lí gia đình này nọ tôi làm sao có thể nhẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-than-ai-dich-lao-cong/2156583/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.