Vụ án đã xảy ra hơn hai mươi bảy năm trước, khi đó trên xe ô tô chưa lắp camera hành trình, quãng đường xảy ra tai nạn cũng khá vắng vẻ và nằm ở góc chết của hệ thống giám sát nên không biết ai là người gây tai nạn, càng không thể xác mình người đã đưa Diệp Uyên đi là ai.
Trên màn máy chiếu là một loạt thông tin mà Minh Long thu thập được. Bởi vì thời gian trôi qua đã lâu nên tin tức thu được không nhiều, hành trình năm đó của Lâm Đình Văn cũng rất mơ hồ. Minh Long sợ bứt dây động rừng nên cũng không dám điều tra quá sâu, sợ ông ta biết được sẽ tiêu hủy chứng cứ nên vụ việc cứ dậm chân tại chỗ không có gì tiến triển.
Có điều thông tin về vụ tai nạn lại khá chi tiết. Theo kết quả khám nghiệm hiện trường thì xe của bọn họ bị tông chính diện, đầu xe nát bét không rõ hình dạng, mà nghiêm trọng nhất chính là vị trí ghế lái phụ cũng chính là vị trí của mẹ Đình Phong, bà Diệp Uyên. Nhưng mà vào lúc vụ tai nạn xảy ra, Phan Việt Dũng đã lao sang che chắn cho vợ mình nên thiệt mạng ngay tại chỗ còn Diệp Uyên lại mất tích một cách khó hiểu.
Đình Phong nhìn chằm chằm vào bức ảnh đen trắng trên màn hình, vẻ mặt lạnh lẽo như rơi vào hầm băng, rất lâu sau anh mới ngẩng đầu nói với Minh Long:
- Cậu ra ngoài trước đi, khi nào có tin tức mới báo tôi.
- Vâng.
Minh Long tắt máy chiếu rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-mau-ho-gia/2496865/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.