Từ lầu hai truyền tới tiếng lật sách nhanh chóng, có cả tiếng cười điên cuồng của mục sư Black.
Tôi liền chạy nhanh lên lầu hai, quả nhiên trên đó có Black, ông ta ngồi trước một chiếc bàn lớn đang đọc sách, xung quanh đều chất đầy sách rất bừa bộn.
Vốn là một người rất thanh lịch nhưng chỉ mấy ngày không gặp lúc này mục sư Black đã giống như một kẻ mười năm lang thang vậy.
“Người…” Thấy tôi vô căn vô cứ xuất hiện trước mặt, ánh mắt Black chăm chăm nhìn tôi giống như trông thấy quỷ.
Nhìn tôi nửa ngày ông ta mới cười lớn, lảo đảo lắc lư đi tới gần tôi, một tay nắm chặt tay tôi, nói: “Thần phương Đông, ngài phải nhanh rời khỏi thiên sứ sa đọa đó, nhanh lên!”
“Ông nói ai là thiên sứ sa đọa? Tô Mộc sao?” Tôi cau mày nói.
Mục sư Black gật đầu một cái, vốn ông ta còn đang cười, nghe thấy tên Tô Mộc toàn thân ông ta liền run một cái, biểu tình trên mặt biến thành hoảng sợ tột độ giống như nghe thấy tên ác ma.
Tôi sợ ông ta lại chạy trốn liền đưa tay nắm lấy cổ tay ông ta, hỏi: “Ông có ý gì? Tại sao Tô Mộc lại là thiên sứ sa đọa? Còn có tại sao Tô Mộc lại vượt qua 21 gram, không phải ông nói anh ấy chỉ có 3 gram hay sao? Rốt cuộc là thế nào?”
“Tới đây, tự ngài xem, nơi này đều có.” Mục sư Black thấy tôi tóm được ông ta lại càng kinh sợ hơn, thậm chí chân cũng không đứng thẳng. Miệng vừa nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2056464/chuong-366.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.