Cho đến khi tôi khóc mệt mới từ trong ngực anh ấy chui ra ngoài, kéo tay của anh ấy lại, nói: “Đi thôi, cùng em đi về nhà, từ bây giờ anh ở đâu em sẽ ở đấy, sẽ không để anh xa em nữa.”
“Không được, bây giờ anh không thể trở về nhà.” Tô Mộc khẽ đẩy tôi một chút, không muốn để tôi kéo tay anh ấy.
Đáng tiếc tôi nắm quá chặt, hơn nữa thực lực của anh ấy bây giờ rất yêu, căn bản không đẩy tôi được.
“Tại sao?” Tôi nhất thời ngây ngẩn. Nước mắt vừa mới ngừng rơi lần nữa không tự chủ được trào ra, lo lắng nhìn anh ấy.
Thật vất vả tôi mới tìm được anh ấy, tại sao anh ấy lại không về nhà với tôi?
“Đại thần, chuyện đó… Bây giờ đã là ban ngày, chúng tôi… phải ngủ.” Bỗng nhiên từ bên cạnh vang lên một giọng khúm núm, là gã quỷ kia nói.
Lúc này tôi mới nhớ tới, bây giờ Tô Mộc đã không còn so với trước kia được nữa, ban ngày thì không thể ra cửa.
Tôi lập tức liền cười, đem cánh tay Tô Mộc ôm chặt hơn nữa, nói: “Hóa ra là như vậy, không sao, nếu ban ngày không thể đi ra ngoài vậy thì em sẽ ở đây đợi anh một ngày, chúng ta chờ đến tôi sẽ về lại nhà.”
“Nơi này đều là quỷ, hơn nữa vừa bẩn vừa loạn, em không thích hợp đợi ở chỗ này.” Tô Mộc lạnh lùng nhìn gã quỷ kia một cái, thật giống như ngại hắn lại lắm mồm, sau khi nhìn gã quỷ anh ấy quay liền quay đầu về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2056418/chuong-350-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.