“Một trăm tuổi mới tu luyện đến nước này, ngươi thật quá mất mặt.” Tôi cười ha ha một tiếng. So với Tô Mộc thì tài nghệ của hắn cũng chỉ mới ở giữa quỷ mới và tiểu quỷ, ngay cả Diệu Diệu cũng không bằng. Xem ra ngoại trừ có thiên phú bẩm sinh cùng có người nuôi dưỡng, quỷ bình thường muốn tu luyện tới trình độ lệ quỷ quả thật cần năm tháng tích lũy khá dài.
Nghĩ tới đây tôi thuận miệng hỏi hắn: “Hơn một trăm năm qua ngươi luôn lang thang trên con đường này sao? Có từng thấy một lệ quỷ rất đẹp trai bao giờ chư?”
“Lệ quỷ?” Quỷ kia nghe được hai tiếng này lại run lên, lấy can đảm hỏi tôi: “Ngài tìm lệ quỷ làm gì a? Lệ quỷ là cấp bậc rất cao, hơn nữa cũng vô cùng hiếm gặp. Tôi ở đây hơn một trăm năm dường như chưa từng gặp qua lệ quỷ, nếu không tôi đã sớm bị lệ quỷ đại nhân cắn nuốt, đâu còn có thể lưu đến bây giờ.”
Nói xong quỷ kia đột nhiên ngừng một chút, thật giống như chợt nhớ ra điều gì, khẽ há miệng một cái, chỉ là lời đến khóe miệng lại nuốt trở vào, không dám nói bậy ở trước mặt tôi.
Nhất cử nhất động của hắn đều lọt vào mắt tôi, thấy hắn có lời không dám nói tôi liền híp mắt một cái, lạnh lùng nói: “Có gì hãy nói, nếu để cho ta biết ngươi có một tia giấu giếm ta lập tức xé xác ngươi.”
Vừa mới bị yêu khí quấn quanh khiến hắn vẫn còn sợ hãi, lúc này hắn không chút nghi ngờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2056411/chuong-348-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.