“Ngươi…” Gã quỷ kia nhận ra nguy hiểm liền biến sắc, muốn chạy trốn đã không còn kịp.
“Ngươi là quỷ! Không đúng, ngươi so với quỷ còn đáng sợ hơn!” Phát hiện ra mình đã bị vây khốn, gã quỷ sợ hãi lạc cả giọng. Âm khí trên người hắn vốn đã mỏng manh đang bị yêu khí cắn nuốt, theo yêu khí càng ngày càng ít thì bóng người hắn cũng càng ngày càng mơ hồ, chớp mắt đã không còn thấy rõ, chỉ còn một bóng người mờ nhạt.
“Đại quỷ, không đúng, là đại thần, van cầu ngài bỏ qua cho tôi. Tiểu nhân có mắt không biết thái sơn, mạo phạm ngài, sau này cũng không dám nữa!” Gã quỷ lớn tiếng cầu xin tha thứ, khóc tê tâm liệt phế.
Nếu không phải tôi đã trở lại trong yêu thân kiếp trước thì bây giờ nhất định sẽ bị tiếng gào của hắn khiến cho choáng váng đầu óc.
Nhưng bây giờ tôi có sự kiên nhẫn khác thường, mặc kệ hắn ồn ào thế nào tôi cũng không nóng nảy, mỉm cười nói: “Không dám? Có cái gì mà không dám? Ngươi bây giờ có thấy thoải mái không? Nếu như còn chưa thoải mái ta còn có thể khiến ngươi thoải mái hơn... “
Gã quỷ kia nghe tôi nói lại càng thêm run rẩy, lần này lời của hắn cũng không rõ ràng, lắp bắp nói: “Tôi sai… không cần… thoải mái… Ngài… rốt cuộc là thần thánh phương nào, tại sao…”
Hắn cà lăm quá lợi hại, quả thực tôi nghe không nổi nữa, hơn nữa vô tình tôi dường như biết tiếp theo hắn muốn hỏi điều gì.
Cái này giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2056410/chuong-348.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.