Tôi càng ưu tư thêm mấy phần, xem phản ứng này của Đường Dũng thì tám chín phần anh ta biết nội tình thế nào, chỉ là không muốn nói cho tôi mà thôi.
“Nếu như hôm nay anh bước ra khỏi cửa này thì tình thầy trò hai ta cắt đứt, anh không cần quay lại, tôi cũng sẽ không tìm tới anh, thi thể Tô Mộc tự tôi sẽ tìm.” Tôi lạnh giọng nói.
Theo lời từ miệng tôi, một khí tức lạnh thấu xương từ cơ thể tôi tản mát ra, giống như sóng âm vậy, lấy tôi làm trung tâm tản ra ngoài.
Dường như trong nháy mắt nhiệt độ trong phòng giảm hơn mười độ, so với khi Tô Mộc tức giận lúc trước thì uy lực lớn hơn nhiều.
Người Đường Dũng run lên, đang quay lưng chạy đi liền dừng lại.
Anh ta dừng một chút, cũng không lập tức xoay người lại mà do dự chốc lát, thật giống như đang cân nhắc thiệt hơn. Suy nghĩ xong mới quay đầu, hỏi tôi: “Chẳng lẽ vì Tô Mộc mà em muốn tuyệt giao với anh sao?”
“Không phải tuyệt giao, chẳng qua tôi lo lắng cho Tô Mộc. Lúc ấy Yêu Thần biến thành hình dáng Tô Mộc đứng trước mặt tôi, tôi thật sớm không chịu được, nếu như không phải bởi vì là Tô Mộc thì tôi cũng không dễ dàng bị Yêu Thần bóp chết, cho nên tôi phải chắc chắn thi thể Tô Mộc ở đâu, có bị Yêu Thần cướp đi hay không. Nếu như anh ấy thật sự bị Yêu Thần lấy đi vậy thì cho dù tôi trở lại yêu thân kiếp trước này cũng không cách nào ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2056405/chuong-346-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.