“Em không thừa nhận cũng không sao, dù sao anh đã quen rồi.” Đường Dũng không biết xấu hổ nói.
Nói xong anh ta lần nữa đưa mắt về phía Giao tiên, hỏi: “Vừa rồi anh ở cửa nghe chưa được rõ, em nói Yêu Thần đoạt thân thể của Tô Mộc phải không?”
“Đúng vậy, tôi nói, sao thế?” Tôi thấy bộ dáng không tin của Đường Dũng liền hỏi anh ta.
“Sao em lại có thông tin này?” Đường Dũng híp mắt lại, hỏi tôi, trong giọng nói tràn đầy nghi ngờ.
Tôi liền đem chuyện chính mắt nhìn thấy Yêu Thần hóa thân thành hình dáng Tô Mộc tới giết tôi nói cho Đường Dũng, lúc ấy tôi xảy ra chuyện thì Đường Dũng còn dưỡng bệnh ở bệnh viện, không biết chuyện này cũng bình thường.
Đường Dũng nghe tôi nói xong liền lắc đầu một cái, nói rất chắc chắn: “Em bị lừa rồi. Cho dù Yêu thần có bản lãnh như trời cũng không có khả năng cướp đi thân thể Tô Mộc, mười có tám chín phần thì đó chỉ là hắn biến thành ảo ảnh của Tô Mộc để lừa em. Dẫu sao bản thân yêu đã giỏi biến hóa, huống chi hắn còn là Thiên yêu hồ tộc giỏi biến hóa nhất, muốn lừa em thật dễ như trở bàn tay.”
“Sao anh chắc chắn là hắn gạt tôi?” Tôi hỏi Đường Dũng.
Sắc mặt Đường Dũng đột nhiên biến đổi, thật giống như ý thức được mình nói sai, lên tiếng phủ nhân: “Anh nghĩ, dẫu sao Tô Mộc là người của Tô gia, Tô gia đã có gia nghiệp mấy trăm năm chẳng lẽ không có bản lãnh gì, che giấu một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2056404/chuong-346.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.