Rõ ràng đây là bọn họ có tật giật mình.
Chỉ là tôi không ngờ bọn họ dám vào trong mộ tìm đồ, không phải nói có yêu thử túc trực bên linh sàng ở đó thì những ai đi vào chỉ có tới không có về sao?
Trong này có thể xảy ra chuyện gì mà tôi không biết.
Lão Cửu bị trưởng thôn trừng mắt rõ ràng có chút lúng túng, cười chột dạ mấy tiếng, nhìn tôi một cái nói: “Cái đó, trưởng thôn nói không sai, nếu ông ấy không có tiền cổ ở đây thì cô đi chỗ khác tìm cách khác đi, thôn chúng tôi không có đồ cổ.”
Vừa nói ông ta còn gật đầu liên tục, thật giống như tự xác nhận lời nói của mình.
Chẳng qua ông ta diễn quá kém, sự chột dạ hiện rõ trên mặt ông ta. Tôi sầm mặt xuống, đi nơi khác tìm tiền đồng hiển nhiên là không thực tế, nơi này rất hoang vắng, mười tám cái đỉnh núi cũng chỉ có vài cái thôn nhỏ. Hơn nữa lúc này Giao tiên đang dùng thân mình để chặn cửa hàng, ai có thể biết được ông ta chống đỡ được bao lâu?
“Không có tiền đồng cổ sao? Các ngươi ở gần mộ cổ như vậy chắc đã gặp qua yêu thử túc trực bên linh sàng ở dưới đó, không cần tôi phải nhấn mạnh sự lợi hại của nó chứ? Nếu như không tìm được tiền đồng cổ phong ấn nó thì tối nay nó có thể chui lên tàn sát bừa bãi.” Tôi khẽ nhếch miệng lên cười nhạt, nói.
Yêu thử túc trực bên linh sàng kia có tướng mạo rất rợn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2056342/chuong-326.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.