“Sao vậy?” Tôi hỏi.
Có thể khiến cho Giao tiên căng thẳng hẳn không phải là chuyện tốt.
“Có một mùi máu tanh mãnh liệt, ngươi không ngửi thấy sao?” Giao tiên nói.
Vừa nói ông ta đã theo mùi máu tanh đi về phía trước. Đại khái đi khoảng vài bước Giao tiên đã đứng ở cửa hang vào trong mộ huyệt.
“Mùi máu tanh chính là từ dưới cửa hang truyền tới, có người từng đến nơi này.” Sau khi xác định được nơi phát ra mùi máu tanh, sắc mặt Giao tiên càng thêm khó coi.
“Có phải là người dân xung quanh đây muốn vào trong mộ trộm đồ nên đã xông nhầm vào đây? Ông đừng quá lo lắng, ông vừa mới nói yêu thử túc trực bên linh sàng rất lợi hại phải không, hẳn sẽ không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn đi?” Tôi cũng luống cuống, hỏi Giao tiên.
“Sẽ không, có yêu thử túc trực bên linh sàng ở đây, nhóm cảnh sát cùng các chuyên gia khảo cổ lần trước tất cả đều chỉ có vào không có ra, nơi này đã thành động ăn thịt người, người dân xung quanh đây ai cũng biết, nếu không nơi này cũng không đến nỗi đổ nát hoang vu như vậy. Nếu bây giờ còn có người dám muốn vào đây trộm đồ thì thật chán sống.” Giao tiên nói.
Vừa nói ông ta đi lòng vòng hai vòng quanh cửa hàng, không vội vàng đi vào mà hỏi tôi: “Ngươi có mang tiền theo người không?”
“Sao?”
Tôi sửng sốt một chút, Giao tiên chuyển chủ đề quá nhanh khiến đầu óc tôi có chút không phản ứng kịp.
“Ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2056339/chuong-325.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.