Dự cảm không tốt trong lòng tôi lại càng mãnh liệt hơn, nói: “Hai người tùy tiện mang một cô gái xa lạ về? Đối phương cũng không có ý kiến? Hơn nữa các người phải cõng cô ấy về chẳng lẽ người ta cũng bị hôn mê, không nói được cho nên các người mới mang về?”
“Không phải, Dương Dương.” Giao tiên rốt cuộc không nhịn nổi nữa, mặt ông ta đầy lúng túng, nói: “Cô gái Đường Dũng nói ngươi cũng gặp, chính là cái xác khô lúc ngươi gặp trong dương huyệt, là thủ hạ của Đao Minh. Lúc chúng ta mang ngươi rút lui là đi con đường đó, lại gặp phải xác khô đó, cũng không biết Đường Dũng ăn phải cái gì mà lại mang theo xác khô đó về, làm hại chúng ta qua được cửa an ninh cũng phải mất nửa giờ, suýt chút nữa ngay cả về bằng máy bay cũng không được. Cuối cùng vẫn là ta đay đem yêu khí che xác khô đó lại, qua được máy kiểm tra an ninh mới có thể thuận lợi bay về.”
Tôi nghe đã hoàn toàn ngu người, chuyện này e rằng cũng chỉ có Đường Dũng là có thể dám làm, mang xác khô về như vậy không bị bắt giam ở sân bay cũng đã là không tệ.
Hơn nữa quả nhiên gã Đường Dũng chết tiệt muốn lừa tôi, anh ta lại muốn cho một cái xác khô tắm chung với tôi không phải là anh ta muốn dùng xác khô kia dọa chết tôi sao!
Tôi liếc Đường Dũng một cái, bảo anh ta mau nghĩ cách đem xác khô kia xử lý, không cho phép để cái xác đó ở biệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2056225/chuong-290-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.