Nhìn qua một cái thì có cảm giác Lưu Tài không phải là người đàng hoàng, huống chi lúc trước đã lừa gạt tôi một lần cho nên lời của ông ta tôi cũng bán tín bán nghi. Ai biết ông ta nói vậy có phải để lấy lòng chúng tôi và đùn đẩy trách nhiệm. Có điều tôi lại rất hứng thú đối với người sư phụ mà ông ta nói, dẫu sao Long phù Thái Lan chịu thu nhận người Trung Quốc làm đồ đệ cũng không nhiều, hơn nữa pháp khí của ông ta cũng là đinh, mặc dù tôi không biết cây đinh kia có lai lịch gì nhưng nhìn hình dáng của tô tôi có cảm giác vô cùng quen thuộc, hình dáng rất giống với cái đinh khống hồn mà Vương quả phụ cho tôi, chỉ là nhỏ hơn rất nhiều.
Vốn dọc đường đi Lưu Tài nói chuyện với tôi, bộ dáng rất chân thành, còn than phiền với tôi rằng người Trung Quốc ở Thái Lan sống không dễ dàng gì. Nhưng khi tôi hỏi thân phận sư phụ ông ta thì bỗng nhiên ông ta nhìn tôi cảnh giác, ngậm miệng, ngưng một chút rồi mới nói qua loa lấy lệ: “Sư phụ tôi chỉ là một Long Phù bình thường, không có danh tiếng gì, có nói thì cô cũng không biết.”
“Phải không? Long Phù bình thường mà có thể cho một đệ tử là người nước ngoài như ông chạy tới long mạch? Lại còn bảo ông ra tay ám toán bạn tôi, dù sao bạn tôi cũng là cao thủ Long phù, có thể tùy ý liền bị ông ám toán? Nếu như tôi đoán không sai thì hẳn ông không phải dùng bản lãnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2056175/chuong-276-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.