Tô Mộc nghe vậy nhíu mày, anh ấy vẫn không quen dùng điện thoại, chức năng wechat cũng chưa hoàn toàn biết hết, nhưng anh ấy đồng ý với tôi, nói không thành vấn đề, mỗi ngày sau này chúng tôi không chỉ có thể gọi điện mà còn có thể gọi video, anh ấy mới học được gọi video.
Có thể gọi video thì không gì tốt hơn được nữa, cái này ít nhiều có thể giúp tôi bớt tiếc nuối khi không được cùng Tô Mộc ở chung một chỗ. Tôi ôm chặt anh ấy, hôn một cái. Ngay khi chúng tôi xong xuôi chuẩn bị lên đường thì Giao tiên vẫn luôn không lộ diện mấy hôm nay đột nhiên vọt ra từ trong biệt thự, tay ông ta xách một cặp da nhỏ, nói chờ một chút, ông ta cũng đi.
Vừa nói ông ta đã biến thành một bóng đen nhanh chóng bay tới cổ tay tôi, qua dấu yêu trên cổ tay biến mất trong cơ thể tôi, cặp da nhỏ của ông ta đặt bên cạnh chỗ tôi ngồi.
Tôi sửng sốt một chút, nghiêng đầu nhìn về phía Tô Mộc, cho rằng anh ấy đã trao đổi để Giao tiên đi theo bảo vệ tôi. Không ngờ mặt Tô Mộc cũng là vẻ không hiểu, biểu tình nhìn tôi cũng giống như tôi nhìn anh ấy, hiển nhiên là anh ấy cũng cho rằng tôi đã trao đổi trước với Giao tiên.
Cũng may Giao tiên có thể chui vào trong cơ thể tôi, mang ông ta đi cũng không có gì phiền phức, chỉ là có thêm một túi hành lý nhỏ mà thôi. Tô Mộc cũng không nói gì, lái xe đi tới sân bay.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2056119/chuong-261-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.