Lúc này tôi mới thở phào nhẹ nhõm, nghe giọng của Đường dũng hẳn là anh ta đã tha thứ cho tôi.
Tôi liền vui vẻ, rất hào hứng nói tôi đã chuẩn bị xong, ngay cả hành lý cũng đã chuẩn bị, hơn nữa Tô Mộc muốn…
Ngay khi tôi định nói Tô Mộc cũng đi Thái Lan cùng chúng ta thì đột nhiên miệng tôi bị một hơi lạnh che mất, Tô Mộc lắc đầu với tôi tỏ ý tôi không nên đem chuyện anh ấy cũng đi Thái Lan nói cho Đường Dũng.
Tôi không hiểu, nhưng bây giờ đang nghe điện thoại của Đường Dũng nên tôi cũng không kịp hỏi Tô Mộc vì sao, không thế làm gì khác hơn là dựa theo ý của Tô Mộc, đổi lời nói với Đường Dũng rằng Tô Mộc muốn đích thân đưa tôi đến sân bay, chúng tôi sẽ rất nhanh tới.
Sau khi nói chuyện xong với Đường Dũng, tôi không nhịn được hỏi Tô Mộc chuyện anh ấy đi Thái Lan tại sao phải giấu Đường Dũng, hơn nữa chuyện này cũng không giấu được, một lát nữa cùng ngồi máy bay với chúng tôi đi Thái Lan, cho dù người bình thường không nhìn thấy anh ấy thì muốn giấu Đường Dũng cũng không dễ dàng, anh ta chắc chắn sẽ biết.
Tô Mộc thấy vẻ không hiểu của tôi liền mỉm cười, nói: “Ai nói anh sẽ ngồi cùng máy bay với bọn em? Đường Dũng không phải đã mua vé máy bay sao, chắc bọn em sẽ bay thẳng tới Pattaya còn anh sẽ bay tới Bangkok, máy bay của anh cũng bay muộn hơn bọn em một giờ. Bây giờ anh đưa em tới sân bay.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2056118/chuong-261.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.