Tôi vội vàng gọi tên Tô Mộc, một bên còn đưa tay chỉ chỉ vào Đường Dũng và Giao tiên, tỏ ý với Tô Mộc nơi này còn có những người khác.
Tô Mộc cũng không thèm liếc mắt, khóe miệng khẽ cong lên cười đểu, nói: “Bây giờ em còn biết có người bên cạnh nhìn? Mới vừa rồi dụ dỗ anh sao không nghĩ tới điều này?”
“Tại em thấy anh mới kích động quá mà, anh không biết là anh hôn mê khiến em sợ hãi sắp chết, còn tưởng anh sẽ hồn phi phách tán, đến lúc đó em biết làm thế nào? Thậm chí em còn nghĩ có nên đem anh luyện thành hồn tích hay không, như vậy anh liền có thể tiếp tục bên cạnh em. Nếu như anh thật sẽ bị hồn phi phách tán thì em cũng sẽ không sống nữa, sẽ cùng anh biến hành hư vô…” Tôi nói liên tục, vừa thấy được Tô Mộc trong nháy mắt bao nhiêu ấm ức thiệt thòi bị đè nén trong lòng tôi lập tức trào ra, giống như đứa con nít bị ngã xuống sau khi thấy mẹ mới có thể khóc vậy.
“Lại nói bậy nói bạ, bản thân anh là quỷ, cho dù chết cũng không có gì đáng tiếc, em đi theo làm gì? Sau này không được nói chết theo anh cùng nhau đi vào hư vô các loại nữa, nếu không để anh nghe được…”
Tô Mộc vừa nói đã đưa tay nâng cằm tôi lên, mặt sáp lại gần tôi không nhẹ không mạnh cắn lên môi tôi, uy hiếp nói: “Anh sẽ không bỏ qua cho em. Em biết anh nói là ý gì.”
Lần nữa mặt tôi lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2056093/chuong-255-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.